Ban đầu, đình là nơi trao đổi, buôn bán bạc nén, đồng thời cũng là nơi hội họp, truyền nghề, thờ cúng. Đến thế kỷ 19, việc đúc bạc được chuyển vào Huế, đình Kim Ngân chỉ còn là nơi đổi tiền cho đến khi người Pháp sang.
Trong thời kỳ chiến tranh, nơi đây được tận dụng để tổ chức dạy chữ quốc ngữ, nghiệp vụ y tá và luyện tập quân sự. Sau năm 1954, nhiều hộ dân đến nương nhờ cửa đình. Mỗi gia đình ở một chỗ nên khu vực thờ cúng bị thu hẹp lại. Ngôi đình ở trong tình trạng hư hại nặng với nhiều phần bị người dân tự ý xây dựng, cơi nới thêm.
Theo đánh giá của các kiến trúc sư và các nhà nghiên cứu lịch sử, đình Kim Ngân là một trong những công trình có giá trị kiến trúc, nghệ thuật tiêu biểu còn lại của khu phố cổ Hà Nội. Bởi vậy, từ năm 2005, thành phố Hà Nội giao cho quận Hoàn Kiếm và BQL Phố cổ Hà Nội thực hiện việc trùng tu, tôn tạo với sự hỗ trợ kỹ thuật của thành phố Toulouse (Pháp).
Theo văn bia dựng ở đình Kim Ngân năm 1783, trước đây phố Hàng Bạc thuộc tổng Đông Thọ, tập trung chủ yếu người dân đến từ ba làng nghề Châu Khê, Định Công và Đồng Sâm.
Một số hình ảnh về đình Kim Ngân sau ngày mở cửa, Đất Việt ghi nhận:
Hồng Quân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét